Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

THƠ






Giật mình


Huyền Băng




Thu đến rồi sao một buổi chiều !
Thả mình theo gió ta phiêu diêu
Bến sông hiu quạnh kia bờ đáp
Thảm cỏ ven sông đấp mộ yêu






Thoả ước rằng đây chốn cuối cùng
Cỏ cây mây nước hồn mông lung
Ngẩng trông  trên đó cành lá đỏ
Nhắm mắt ta đi vào hư không



 


Sương gió chiều nay có lạnh không?
khi lìa cõi tạm mấy mươi năm
Tìm đâu... đây đó lời ru cuối!
Làm gói hành trang chốn xa xăm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trước khi nhận xét, các nàng vui lòng ghi địa chỉ email ở dòng đầu tiên để dễ liên lạc nhé