CHIẾC KẸO
Trần Thanh Bình
Có một lần trong lớp học
Chú bé ngồi bàn sau
Lén bỏ chiếc kẹo nâu
Trong ngăn bàn cô bé ngồi phía trước
Tim chú đánh nhạc rock
Chiếc kẹo thì ngoan hiền
Hai tai giấy như hai bím tóc
Chú để dành từ một cuộc vui
Giờ ra chơi
Cô bé chợt cau mày
Ném chiếc kẹo ngoan hiền lên mặt bảng
Cả lớp quây tròn
Cười ngặt nghẽo
Như thấy Tôn Ngộ Không tàng hình trong chiếc kẹo.
Dàn nhạc trong tim chú ngừng chơi
Chỉ còn một cây vĩ cầm
Run lên nức nở
Họ lớn lên
Cô bé thành thiếu nữ
Cậu bé thành chàng trai
Mỗi người một góc trời
Và
cũng từ đó
Bạn có tin không
Chàng trai ăn
chiếc kẹo nào
cũng thấy đắng...
(Sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Trước khi nhận xét, các nàng vui lòng ghi địa chỉ email ở dòng đầu tiên để dễ liên lạc nhé